Chương 30: Chó Ăn Thịt Người
Danh sách Chương
Nghe những lời mà hai người nói, ngay lập tức đội trưởng đã tiến đến tát vào hai người, mỗi người một cái tát, trong sự giận dữ mà nói: “Này, để tôi nói cho các người biết, không phải các người muốn làm gì là làm đâu? Và nếu như các người thả tên hung thủ này ra, thì các người có thể chịu tội được không? Tôi chắc chắn hắn là kẻ đã g.i.ế.c người. Và các người đang vi phạm luật đó. Các người có muốn bị đuổi việc hay không?”
Họ im lặng, không biết phải nói gì trong tình huống này. Chốc lát họ cũng đã bị đuổi ra ngoài, trong khi ông Long thì bị nhốt lại vào tù. Sau đó đội trưởng đã rời đi, trên môi của ông đã nở một nụ cười đầy nham hiểm, thậm chí ánh mắt rất kỳ lạ, giống như đang có một âm mưu gì đó...
Giờ đây, ở trong tù, ông Long vô cùng bất lực. Ông không biết phải làm gì đây, khi sẽ có nhiều người phải c.h.ế.t. Và sau một hồi suy nghĩ, ông nói: “Hazz, tất cả có lẽ là số mệnh của họ. Cho dù mình có cố gắng làm gì thì cũng không thể ngăn cản được. Và mọi chuyện cứ tùy duyên thôi. Nếu cứu được ai thì cứu, không thì thôi, vì mình đã cố gắng hết sức rồi!”
Thế là ông, trong sự bất lực của bản thân, ngồi trong tù. Còn Khánh và Quân trong sự bất lực cũng không biết phải làm sao để có thể giải quyết vụ án này đây...
Lúc này bọn họ quyết định về điều tra cái xác kia, xem thử có manh mối gì và hung thủ hay không, và tìm hiểu xem thử cái xác này là của ai. Rốt cuộc tại sao nó lại được chôn ở gốc cây nhà ông Tú chứ?
Thế là sau khi khám nghiệm tử thi, thậm chí là xét nghiệm, chốc lát cũng đã gọi điện về cho người nhà để xem thử có xác định được người này là ai không.
Nhưng cũng chẳng ai biết được. Giờ đây Quân và Khánh bắt đầu nghi ngờ: Có phải ông Long là người đã g.i.ế.c c.h.ế.t người này hay không? Và nếu như ông Long g.i.ế.c c.h.ế.t thì tại sao lại tiết lộ cho họ biết? Rốt cuộc cái xác này lại là một bí ẩn gì? Liệu nó có liên quan đến cái c.h.ế.t của những người kia? Hay nó chính là cái xác của ả mà nữ chứ?
Thế là thời gian cũng đã bắt đầu trôi qua. Họ chìm trong sự mệt mỏi đến tột cùng, mà lại tiếp tục điều tra xem thử có thêm manh mối gì không...
Nhưng tất cả cũng chỉ bằng không. Vậy là họ quyết định sẽ đi đến nhà của ông Tú để có thể tìm kiếm thêm manh mối ở phía sau gốc cây kia...
Sau một lát, cả hai cũng đã lên xe mà bắt đầu lái đến căn nhà đó. Ở đây vẫn còn rất đông người, chắc khoảng vài chục người, bởi vì tất cả họ hàng đều về tham gia đám c.h.ế.t. Nhưng bọn họ lại không biết được rằng, chắc chắn trong số họ sẽ có người phải c.h.ế.t...
Nghĩ đến đây, Khánh và Quân thở dài trong sự bất lực. Họ lúc này lại tiếp tục tìm kiếm manh mối. Sau khi đi ra gốc cây, chốc lát họ đã đào bới khắp nơi, nhưng cũng chẳng thấy được gì cả. Lúc này Quân lên tiếng: “Hazz, những chuyện này thật là bí ẩn. Cho dù là cảnh sát cũng khó mà điều tra ra!”
“Ừ, quả thật là vậy. Tôi không biết tại sao vụ án này lại c.h.ế.t nhiều người. Và con ma đó có phải là thật hay chỉ là ảo giác? Ai là người đứng sau chuyện này đây? Nhưng chúng ta là cảnh sát nên phải điều tra đến cùng thôi!”
Vậy là họ tiếp tục đào bới xem thử rốt cuộc có cái gì liên quan ở đây nữa không...
Trong khi ở trên lầu, con gái của ông Tú đang ở cùng với một con chó. Cô không ngừng vuốt ve nó. Và đây cũng chính là con ch.ó cưng yêu dấu của cô, khi nó có liên quan đến mẹ của cô. Mỗi khi nhìn thấy nó cũng giống như nhìn thấy mẹ của mình, khiến cô cảm thấy rất hạnh phúc khi ở cạnh nó...
Lúc này cô ôm chặt con ch.ó vào lòng mà nói: “Này, Mi có biết không vậy cún con? Mẹ ta đã rời đi rồi, thậm chí gia đình của ta đã gặp rất nhiều nguy hiểm. Ta không biết những chuyện này là do thứ gì gây ra. Và ta mong rằng ta và Mi sẽ không sao, thậm chí những rắc rối này sẽ kết thúc...”
Thế là cô không ngừng vuốt ve nó. Sau một lát cô cũng đã thả nó ra, mà quyết định đến đầu tủ để lấy đồ cho nó ăn, bởi vì cô nghĩ nó đói rồi, khi tiếng ch.ó không ngừng vang lên. Nó sủa một cách liên hồi, đầy dữ dội...
Cô trong lúc leo lên ghế để lấy đồ ăn của nó trên đầu tủ, thì bất chợt nó đã chạy đến chỗ cái ghế, sau đó cố gắng đẩy cái ghế, khiến cho cô không thể giữ thăng bằng được. Ngay lập tức cô đã ngã xuống dưới mặt đất, đầu đập vào nền nhà, m.á.u không ngừng chảy ra khắp nơi. Trong khi con ch.ó đó, mắt của nó bỗng nhiên đỏ ngầu, tiếng sủa cũng không còn nữa, mà lúc này đổi lại là tiếng tru dài đầy ghê rợn như một con sói. Ngay lập tức, nó gặm t.h.i t.h.ể của cô, trong khi cô thì vẫn chưa c.h.ế.t, mà đang hấp hối đầy đau đớn...
Lúc này nó bắt đầu gặm lấy tay của cô, mà c.ắ.n từng miếng, xé thịt trên cánh tay cô ra. Trong khi cô vô cùng hoang mang mà lên tiếng, nhưng chẳng thể cử động được: “Này, cún con, Mi làm gì vậy? Thả ta ra... đau quá đi... dừng lại đi...”
Tiếng khóc nức nở, xé lòng của cô vang lên, trong khi con ch.ó đó không ngừng c.ắ.n từng miếng trên cơ thể cô, khiến cho các lớp thịt bị xé ra, m.á.u chảy tung tóe. Còn cô thì cảm nhận nỗi đau đến tột cùng, trong khi những miếng thịt đó không ngừng bị nó nhai, rồi nuốt xuống bụng như một bữa ăn mà nó thích thú ăn thường ngày vậy...