Chương 26
Danh sách Chương
"Cha mẹ? Tại em hai người lại u buồn thế kia?"
Trước câu hỏi của cậu cha cậu liền đáp: "Thật ra mọi chuyện là như thế này. Bởi vì bạn con làm em gái con buồn, khi không chấp nhận tình cảm của nó. Vậy nên mẹ của con đã đuổi nó ra khỏi nhà rồi..."
Bạch Long Vĩ nghe đến đây mà tỏ vẻ vô cùng hoang mang cậu lên tiếng trong sự tức giận: "Gì chứ? Tại sao vậy? Tại em mẹ lại đuổi bạn con ra khỏi nhà chứ? Lỡ như cậu ấy gặp nguy hiểm gì thì sao? Với lại mẹ lớn rồi mà tại sao mẹ lại không nhận biết được đúng sai vậy chứ? Khi bắt ép người khác yêu con mình mặc dù họ không muốn..."
Mẹ cậu cười khinh bỉ trong sự tức giận đã ngay lập tức tiến đến, vung tay tát thẳng vào mặt của cậu. Âm thanh của cái tát vang lên với một lực không hề nhẹ. Cậu cảm thấy rất đau mà ôm chầm lấy mặt của mình. Còn bà thì lên tiếng:
"Con hay lắm! Bây giờ còn dám cãi mẹ và hỗn với mẹ chỉ vì binh dựt một người bạn thôi à? Vậy thì con có còn coi đây là mẹ hay là không? Hay xem cậu ta quan trọng hơn? Với lại cậu ta đã khiến em gái của con buồn, và đây không phải nhà cậu ta nên cậu ta rời đi là phải..."
Nghe tiếng cãi vã từ trong phòng Bạch Long Nhi cảm thấy bên dưới có chuyện không hay thì xuống xem. Giờ đây cô vô cùng bị sốc trước những lời anh trai của mình nói:
"Mẹ à! Mẹ thật sự không biết đúng sai gì hết. Mà còn ra vẻ ta đây là đúng! Và nếu như cậu ấy có xảy ra mệnh hệ gì. Thì con nhất định sẽ từ mẹ nghe rõ chưa?"
Bà ta bậc cười lên giọng đáp:
"Mày gan lắm! Mày là con tao chứ không phải ông nội tao mà muốn nói gì nói. Muốn làm gì thì làm nghe rõ chưa? Hơn hết tao chỉ đuổi nó ra khỏi nhà và nó có thể gặp nguy hiểm gì chứ? Mà mày làm quá nên như vậy?"
Cậu giờ đây đã kể tất cả mọi chuyện cho bà nghe: "Chắc mẹ không biết vì lý do gì mà con đưa cậu ấy đến đây nhỉ? Không phải là vì cậu ấy không có nhà ở không đâu! Mà còn vì cậu ấy đang gặp nguy hiểm, bởi một nhóm người nào đó muốn bắt cóc cậu ta...
Vậy nên con mới đưa cậu ta về đây. Hơn hết nếu như cậu ta rời đi và bọn bắt cóc tìm ra thì cậu ấy sẽ gặp nguy hiểm gì thì sao? Thật sự lúc đó con sẽ rất hận bản thân vì không thể giúp cậu ấy. Nhưng con càng hận mẹ hơn, bởi vì sự không biết điều của mẹ mà chuyện này mới xảy ra..."
Bà nghe đến đây mà nước mắt cũng đã ứa ra bà dần nhận ra sai lầm của mình khi quá nóng giận. Bà rơi vào suy tư:
"Nếu những gì con mình nói là sự thật thì? Mình phải làm gì khi cậu ta gặp nguy hiểm đây? Và mình sẽ ân hận về điều này bởi vì bản thân là người đã gây ra chuyện này..."
Trong khi bà vẫn còn chìm trong suy tư thì cậu đã trong sự tức giận và rời đi: "Giờ đây con sẽ đi tìm cậu ấy! Và nếu như không được ở nơi này nữa! Con và cậu ta sẽ ra ở một nơi riêng biệt! Nếu như làm phiền mọi người và khiến mọi người không vừa lòng!"
Nhìn cậu rời đi mẹ cậu đã định ngăn cản lại và nói gì đó với cậu. Nhưng khi bà gọi cậu, cậu đã phất lờ: "Con trai à! Con đừng giận mẹ! Giờ mẹ cũng đã nhận ra sai lầm của bản thân rồi!"
Bà còn đang chìm trong sự ân hận thì con gái bà đã khóc nức nở và lên tiếng trong sự tức giận cô đã vung tay tát vào mặt mẹ của mình: "Tất cả là lỗi tại mẹ! Con không biết đâu nếu như anh ấy có xảy ra chuyện gì thì...Con nhất định cũng sẽ không bỏ qua cho mẹ!"
Bà bậc khóc trong sự đau đớn bởi cái tát kia. Còn cha cô, thì lại nổi giận đùng đùng nhìn con gái, mà cũng vung tay tát thẳng vào mặt của cô ông lên tiếng:
"Mẹ mày làm tất cả mọi chuyện gì mày mà mày dám hỗn láo với mẹ mày như vậy à? Cái tát này là tao cảnh báo mày nghe rõ chưa? Nếu có lần sau nữa thì tao nhất định sẽ chặt tay của mày..."
Lúc ông định đánh con mình thêm một cái nữa thì đã bị bà chụp tay ông lại. Bà nức nở nói: "Ông đừng trách nó tất cả là lỗi tại do tôi. Và việc quan trọng bây giờ tôi nghĩ là chúng ta không nên cãi nhau làm gì. Mà đi tìm hai đứa nó để giải quyết việc này. Đền đáp lại những sai lầm của bản thân đi thì hơn..."
Chồng bà liền gật đầu đồng ý. Trong khi con gái bà đã ôm chầm lấy bà mà lên tiếng: "Mẹ à con xin lỗi! Khi đã làm như vậy. Bởi vì con quá nóng giận và mù quáng trong tình yêu nên."
Bà liền lau nước mắt cho cô rồi đáp: "Thôi con đừng nói nữa! Tất cả chúng ta điều sai vậy nên hãy bỏ qua. Và giờ chúng ta cần phải tìm được anh hai con và bạn nó thì mới có thể trả giá cho những sai lầm này được..."
Vậy là gia đình họ giờ đây đã ra xe để đi tìm Bạch Long Vĩ và Trần Khả Tân...